Cánh đồng vàng

Thứ hai - 03/10/2011 02:34

Cánh đồng vàng

Tôi trở về nhà vào một chiều nắng sóng sánh, khi những thảm lúa trên cánh đồng quê gọi chim én về. Ngửa mặt lên bầu trời xanh thẳm thấy ngợp những cánh diều no gió.
 



Những đứa nhỏ chăn trâu ríu rít: “Chị về… rồi… rồi...! chúng mày ơi...”

 

Xa xa, bố gánh lúa trên vai mồ hôi từng giọt. Đi giữa màu vàng của lúa, bố như nhọc nhằn gánh cả cánh đồng mà nụ cười vẫn rạng rỡ. Bất chợt vứt cả hành lý, hai tay đứng lên nhảy múa, tôi gọi to:

 

- Bố...! Con đã về!

 

Đứng ở triền đê vẫn thấy bố đưa tay lên gạt nước mắt. Cả cánh đồng vàng ươm cứ đung đưa reo hò dưới nắng. Mùi lúa chín ngọt ngào thoang thoảng, thấy lòng nhẹ nhàng phơi phới.

 

Không biết vì sao mỗi vụ mùa quê tôi nắng lại vàng đến thế, cứ như được rắc một lớp mật ong, vừa vàng, vừa ngọt đượm. Từng hạt lúa no căng, vàng óng im lìm dưới nắng. Dường như có một sức mạnh kéo cả bông rủ xuống cứ nhè nhè đung đưa theo từng đợt gió.

 

Mùa gặt thường gợi cho tôi nhớ về những kỷ niệm ngọt ngào ấu thơ cùng tụi trẻ con trong xóm đi bắt muồm muỗm béo ngậy về nướng ăn no say mà vẫn cứ thèm mãi không thôi. Mỗi lần bắt được vài con, tôi thường nướng và mang cho bố mẹ trước chứ không ăn một mình như những đứa khác. Lúc ấy mẹ lại ôm tôi vào lòng xuýt xoa khen. Quả thật không còn gì vui hơn!

 

Những buổi trưa được giao nhiệm vụ trông thóc, tôi cứ lừa lúc bố mẹ nghỉ trưa trốn đi nhặt muồm muỗm. Để rồi, những cơn mưa về bất chợt xoay xở không nổi. Khi về nhà đã thấy thóc ướt đầm. Mẹ hối hả dậy, tóc dài chấm gót chưa kịp túm lại ướt đầm đìa cùng mẻ thóc... Với mẹ, từng hạt thóc có ý nghĩa mãnh liệt hơn giá trị vật chất. Không biết đã qua bao nhiêu mùa gặt, mẹ không được chợp mắt về trưa nữa?

 

Mùa gặt, trên các ngả đường rơm rải đầy. Bước trên con đường nào tôi cũng có cảm giác có cái gì đó ran rát cọ vào đôi bàn chân. Nhưng mùi rơm thì thật dễ chịu, cứ nhẹ nhàng, quyến luyến mãi không thôi. Nếu ai sinh ra và lớn lên ở những miền quê trải đầy rơm thì chắc chắn không bao giờ quên nổi thứ mùi hương dịu ngọt ấy.

 

Mỗi mùa gặt, loa phát thanh quê tôi lại hoạt động sớm hơn và nghỉ ngơi muộn hơn. Những bài hát ngợi ca cánh đồng, ngợi ca bông lúa vàng được phát đi phát lại qua mỗi mùa. Nghe mãi, nghe mãi mà không sao chán nổi.

 

Trải qua bao nắng mưa, bao biến cố của cuộc  đời, cánh đồng vàng quê tôi vẫn trải dài bất tận. Nhiều lần bước qua những mảnh đất khác, tôi cứ ngỡ cánh đồng quê mình đã trải đến tận đó, cũng sóng sánh và ngạt ngào hương thơm.

 

 

Kim Oanh

Nguồn tin: dantri.com.vn

 Tags: đồng, cánh, vàng

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Logo và tên gọi NukeViet

Tên gọi: NukeViet phát âm là [Nu-Ke-Việt], đây là cách đọc riêng, không phải là cách phát âm chuẩn của tiếng Anh. Ý nghĩa: NukeViet là từ ghép từ chữ Nuke và Việt Nam. Sở dĩ có tên gọi này là vì phiên bản 1.0 và 2.0 của NukeViet được phát triển từ mã nguồn mở PHP-Nuke. Mặc dù từ phiên bản 3.0,...

Thăm dò ý kiến

Bạn biết gì về NukeViet 4?

Thống kê truy cập
  • Đang truy cập123
  • Máy chủ tìm kiếm6
  • Khách viếng thăm117
  • Hôm nay19,886
  • Tháng hiện tại577,637
  • Tổng lượt truy cập99,527,812
Left-column advertisement
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây